Thư của một cây lúa

Thưa anh!

Anh có hỏi em rằng: “Tại sao xuất khẩu nhiều lúa gạo, mà nông dân trồng lúa vẫn cứ nghèo?”. Dạ, từ cái gốc đứng ở ruộng đồng, em biên thơ này thưa chuyện sơ sịa cho anh nghe.

Lúa gạo xứ mình xuất khẩu nhiều, nhưng giá trị thấp. Mình bán hai tấn mới bằng người ta bán một tấn. Gạo xứ người ta ngon hơn, nên đi vô được siêu thị của những thị trường khó tính. Còn gạo xứ mình không ngon được như vậy, nên chỉ bán ở thị trường bình dân. Tiền nào của đó anh à.

Các viện nghiên cứu nông nghiệp xứ mình tạo ra nhiều giống lúa lai năng suất cao. Nhưng trong cái năng suất ấy, phải gánh nhiều chi phí của phân bón, thuốc trừ sâu rầy, xăng dầu cho máy bơm, máy cày, máy gặt. Chi phí cao nên sau khi trừ hết, nhà nông chả còn được bao nhiêu.

Thêm cái nữa, nhiều giống lúa thì khó làm thương hiệu. Không tập trung vô vài thứ mà cứ rải mành mành, khó mà có hiệu quả. Bông lúa mà lép thì nông dân đương nhiên lép. Nhưng bông lúa mẩy, đời nông dân chưa chắc đã mẩy anh à.

Điệp khúc được mùa mất giá, được giá mất mùa vẫn đều đều lên tiếng. Nông dân dãi nắng dầm sương, bán mặt cho đất bán lưng cho trời, còn bán lúa thì hay bị ép giá. Làm kiểu gì cũng cực, chịu đời hổng xiết anh ơi.

Thơ em quê mùa, khét mùi phèn mặn, đọc mà thêm thương em nhé anh Tư.

TƯ QUÉO

Tin cùng chuyên mục