Trong muôn vàn mối lo của các sinh viên mới đặt chân đến Australia thì chuyện ở trọ luôn là quan tâm hàng đầu. May mắn lắm mới tìm được chỗ trọ ưng ý, còn không thì đủ chuyện dở khóc, dở cười.
Như tôi, hồi mới đến Melbourne, tôi khá tự tin vì đã chuẩn bị tương đối kỹ lưỡng kinh nghiệm thuê phòng ở trọ nhờ tìm hiểu từ những bạn học đi trước. Thậm chí, tôi còn nhắm trước được một chỗ trọ chỉ cách trường 20 phút đi xe buýt với quảng cáo hấp dẫn. Nhưng khi đến nơi thì mới biết mức giá đã tăng gần gấp rưỡi với lý do mùa này đang đông người thuê. Đành ngậm ngùi tìm chỗ trọ khác do việc đóng học phí đã ngốn phần lớn số tiền dành dụm mang sang đây, tôi tìm đến một khu phòng trọ có chi phí khá rẻ, chỉ 125 AUD/ tuần nhưng phải chấp nhận việc chia phòng (share) với nhiều người khác. Chủ nhà tận dụng luôn cả phòng khách để sinh viên thuê và ngăn cách chỗ ở bằng những… tấm rèm. Việc đi lại, sinh hoạt khá khó khăn vì nhiều người phải sinh hoạt trong một không gian chật hẹp. Ở được hai tháng, do quá ngán ngẩm, tôi thuê một chỗ ở mới tươm tất hơn. Lần này là một ngôi nhà ở khá xa trường nhưng được cái chủ nhà rất tốt bụng, sẵn sàng để lại một số đồ dùng sinh hoạt và cho mượn tạm một cái xe đạp cũ vì biết tôi là sinh viên theo học dạng tự túc nên phải lo rất nhiều thứ. Muốn tiết kiệm chi phí nên tôi rao share phòng thuê trên mạng. May mắn là có một cô bạn người Việt đã đồng ý ngay khi vừa đến xem nhà. Mọi thứ đến lúc đó mới gọi là tạm ổn.
Một phòng cho thuê ở Melbourne
Giờ thì mọi thứ đã ổn định hơn sau khi tôi tốt nghiệp. Kinh nghiệm cho thuê phòng cũng là điều mà tôi sẵn sàng chia sẻ cho các em sinh viên mới sang. Thỉnh thoảng, vẫn có những trường hợp bị chủ nhà đối xử rất tệ dù không thiếu một đồng tiền thuê nào. Có em, khi vừa về nhà đã nhận ngay thông báo dọn ra khỏi nhà gấp trong vòng vài ngày với lý do không muốn cho thuê nữa. Tiền cọc cũng bị chủ nhà lấy luôn. Hay có trường hợp, nhà trọ nằm ở vị trí thuận lợi, gần trường, ai cũng tưởng sẽ thuê được lâu dài, đùng một cái trung tâm cho thuê địa ốc phát thư đòi nhà gấp với lý do nhà đang xuống cấp, cần sửa chữa, mặc dù có hợp đồng hẳn hoi. Khi hỏi chủ nhà lý do vì sao lại vi phạm hợp đồng thì đa số đều nhận được thái độ rất phớt lờ, thậm chí còn thách đi kiện vì biết rõ các em là sinh viên nước ngoài, vừa không rành các thủ tục lại vừa không có thời gian đi kiện tụng.
Thông thường, du học sinh thuê nhà theo 4 hình thức: thuê trực tiếp từ người địa phương (kể cả Việt kiều), thuê lại của bạn bè, thuê toàn bộ căn nhà và thuê từng phòng trong nhà qua trung tâm địa ốc. Thuê qua trung tâm luôn có rủi ro cao do lúc các phòng không được lấp kín chỗ, trung tâm sẽ chịu thiệt, khi đó họ sẽ tìm đủ mọi cách để đẩy người thuê ra ngoài đường, lấy lại nhà cho các nhóm khác thuê có lợi hơn. Có em may mắn thì được chủ nhà đối xử như con cái trong nhà. Nhiều khi trong giao tiếp, chủ nhà còn sửa cả lỗi văn phạm tiếng Anh cho các em, nhờ vậy trình độ giao tiếp tăng lên thấy rõ. Bởi thế mới nói, chỉ mỗi chuyện thuê nhà thôi đã lắm chuyện vui, buồn.
LÂM PHƯƠNG