Khoảng lặng đêm Hà Nội

Căn phòng dịu ngọt hoa thơm
Có thể một ngày ta nhận ra mình đã khác
Nhìn lại những âu lo quá chật
Thì hương thầm đã ngan ngát mùa thu
Khung cửa sổ vành trăng khuya ý tứ
Để man mác buồn trôi vào quá khứ 
Khoảng lặng đêm Hà Nội
Lẫn trong khoảng lặng xa xôi
Chỉ trời đất biết riêng tôi một mình
Những nỗi buồn tan vỡ trước bình minh 
Choàng lên tất bật bộn bề
Đêm lắng sâu giấc ngủ cận kề
Đợi chờ khoảnh khắc chiêm bao

Phía xa nỗi nhớ xanh xao
Giữa đen trắng tiếng gió rơi rất nhẹ
Ngoài kia tiếng lá thì thầm
Mùa hanh vàng đang rụng dưới đường xưa
Trong khuya khoắt
Ta chạm vào riêng tư Hà Nội.

Tin cùng chuyên mục