Ngày ấy - Bây giờ

Nguyễn Văn Châu - chưa vơi niềm đam mê ngựa sắt

Nguyễn Văn Châu - chưa vơi niềm đam mê ngựa sắt ảnh 1
Nguyễn Văn Châu giành thắng lợi sau một giải đua trong nước hồi đầu thập niên 60.

Vua nước rút của làng xe đạp Việt Nam Nguyễn Văn Châu giờ đây tóc đã bạc nhiều nhưng trông vẫn còn rất khỏe mạnh. Sinh ngày 24-8-1940 tại Gia Định (nay thuộc TPHCM), lên 15 tuổi, Nguyễn Văn Châu đã tập đua xe đạp do cua rơ Trần Gia Thu hướng dẫn khi đang học tại trường La San Đức Minh. 16 tuổi, anh tham gia các cuộc đua dành cho học sinh, rồi giành ngôi á quân giải vô địch nước rút toàn miền Nam năm 1957.

 Năm sau, anh lên ngôi vô địch và giữ vũng vị trí quán quân cho đến năm 1965, đồng thời có một số năm đoạt HCV 4.000m tính giờ đồng đội và 1.000m cá nhân tính giờ. Trên đấu trường quốc tế, anh từng vượt qua tay đua số 1 người Nhật, đoạt HCV (200m lòng chảo) tại giải vô địch châu Á (1961, Tokyo) với thời gian 11"4; HCV SEAP Games 2 (1961, Burma nay là Myanmar), HCB đồng hàng SEAP Games 3 (1965, Malaysia), HCB 1.600m đồng đội giải vô địch châu Á (1965), HCB 1.600m đồng đội SEAP Games 4 (1967)…

Nguyễn Văn Châu - chưa vơi niềm đam mê ngựa sắt ảnh 2
Nguyễn Văn Châu - niềm vui bên chiếc xe đua đời mới.

Đất nước thống nhất, anh Châu huấn luyện cho các đội xe đạp Cửu Long, Quận 3, Tân Bình, Quận 5, Quân khu 7 cho đến đầu thập niên 90. Trò chuyện cùng chúng tôi trong quán bán bánh tằm bì nổi tiếng trên đường Hai Bà Trưng, gần chợ Tân Định, anh hồi tưởng: “Hồi thập niên 90, có lúc gia cảnh tôi rất khó khăn, không có được một chiếc xe đạp để làm chân… Hoặc có lúc tôi đi làm bảo vệ cho một tiệm bán vàng ở khu vực chợ An Lạc, gần xa cảng miền Tây.

Cách nay khoảng 8-9 năm, nhờ bạn bè cho mượn vốn, tôi cùng gia đình thuê ngôi nhà này và phát triển nghề truyền thống bánh tằm bì của đất Bạc Liêu - quê bà xã tôi - nên cuộc sống gia đình dần dần ổn định”. Anh có 3 con trai, 2 người đang phụ mẹ quản lý quán ăn còn 1 người đang làm tài xế ở Petexchim.

Về cuộc sống hiện tại, anh Châu cho biết: “Ngoài thời gian phụ vợ con buôn bán, khoảng 5 giờ 30 thứ Năm và Chủ nhật hằng tuần, tôi thường đạp xe đến cây xăng Ngã tư Hàng Xanh uống cà phê, sau đó cùng các tay đua xuất phát từ cầu Rạch Chiếc chạy đến cầu Đồng Nai. Hôm nào sung sức thì đạp đến dốc 47 (đường ra Vũng Tàu) rồi quay về. Tuy già nhưng bình quân vận tốc của tôi cũng trên 30km/giờ (cười)…”. Một niềm vui khác của anh là đọc các tạp chí về Tour France và giới thiệu các xe đua đời mới của mấy người em vợ bên Pháp gởi về, hoặc chăm chút “chiếc xe đua giá 2.000 USD mà con tôi mới mua tặng hồi năm ngoái”… 

THIỆN TÂM

Tin cùng chuyên mục