Hôm 28-12, ông Silvio Berlusconi – đương kim thủ tướng Italia – đã từ chức chủ tịch AC Milan nhằm thực thi một điều luật mới ban hành, để lại cho Milan một gia tài đồ sộ: Trong 18 năm làm chủ tịch Milan và gắn bó như máu thịt với CLB của mình, nhà tỷ phú này đã cùng CLB của mình bốn lần vô địch châu Âu và 7 lần vô địch nước Ý.

Vào tháng 7 vừa qua, một điều luật đã được thông qua nhằm giải quyết sự va chạm giữa sức mạnh chính trị của Berlusconi và đế chế kinh doanh lớn mạnh của ông ta. Ngay từ lúc ấy, người ta đã hiểu rằng điều luật này sẽ buộc nhà tỷ phú rời chiếc ghế chủ tịch của AC Milan và quả nhiên là ông đã ra đi vài tháng sau đó.
Mặc dù vậy, nhà chính trị đối lập Sandro Battisti, thuộc đảng cánh tả Margherita, vẫn không tỏ ra thuyết phục với sự ra đi này. Battisti tuyên bố: “Việc Berlusconi từ chức chủ tịch AC Milan là một màn tấu hài ở cuối một vở hài kịch và là bằng chứng rõ ràng nhất cho thấy điều luật tránh va chạm quyền lợi chỉ là một thất bại, không hề có ảnh hưởng trực tiếp đến các quyền lợi cá nhân của ngài thủ tướng, những quyền lợi vẫn còn nằm nguyên trong đôi tay ông ta”.
Trong khi đó, bản thông báo của AC Milan cho biết chức danh chủ tịch sẽ bỏ trống trong thời điểm hiện tại. Ngược lại, một nhật báo Ý loan tin Berlusconi có thể trao lại chức vụ này cho người con trai Piersilvio, hiện đang là phó Chủ tịch của tập đoàn báo chí Mediaset do Silvio Berlusconi sở hữu.
Sau khi nắm Milan vào năm 1986, Berlusconi đã vực dậy một CLB đang gặp bao khó khăn. Ông tuyển dụng Arrigo Sacchi làm HLV trưởng, đưa về Milan bộ ba cầu thủ Hà Lan Marco Van Basten, Ruud Gullit, Frank Rijkaard và biến Milan thành đội bóng được mến chuộng nhất thế giới vào thời kỳ đó. Milan vô địch serie A năm 1988, giành quyền tham dự Cúp C1 châu Âu ở mùa bóng 1988-1989 và lấy luôn chức vô địch. Họ bảo vệ thành công chức vô địch này một năm sau đó.
Với thành công ở AC Milan, Sacchi được nâng lên làm HLV đội tuyển Ý, nhường chỗ cho Fabio Capello. Dù thay đổi HLV trưởng, Milan vẫn không thiếu cầu thủ giỏi, được nhiều người mến mộ như Franco Baresi, Maldini, Roberto Baggio, Dejan Savicevic, George Weah, Marcel Desailly và gần đây là Kaka cùng Quả bóng vàng châu Âu 2004 Andriy Shevchenko.

Hình ảnh chiến thắng quen thuộc của đội Milan.
Từ bỏ một kỷ nguyên sáng chói như vậy, “dĩ nhiên tôi rất buồn, rất buồn” - Berlusconi nói trước giới báo chí tại Rome. Thậm chí, khi được hỏi nỗi buồn của ông nằm ở mức độ nào từ 1 đến 10, Berlusconi đáp: “Mười một”. Ông nói thêm: “Trong bất kỳ trường hợp nào, khi tôi còn là Chủ tịch, tôi đã chiến thắng nhiều hơn bất cứ ai hết trên thế giới – ở các giải thi đấu quốc tế”.
Trên nhật báo Gazzetta dello Sport, thủ quân Milan Paolo Maldini nói: “Đây là một quyết định đau đớn cho Berlusconi dù rằng từ chức không có nghĩa là rời bỏ đội bóng hoàn toàn. Chắc chắn ông ấy vẫn luôn gần gũi với chúng tôi. Với Berlusconi, Milan không phải là một công ty làm ra tiền, mà là một công việc của trái tim”.
THÀNH TÍCH CỦA AC MILAN DƯỚI TRIỀU ĐẠI BERLUSCONI
- Cúp C1 châu Âu (Champions League): 4 lần vào năm 1989, 1990, 1994, 2003
- Vô địch Serie A (7 lần): 1987-88, 1991-92, 1992-93, 1993-94, 1995-96, 1998-99, 2003-04
- Vô địch Cúp quốc gia (1 lần): 2002-03
- Siêu Cúp châu Âu (4 lần): 1989, 1990, 1995, 2003
- Siêu Cúp Italia (5 lần): 1989, 1992, 1993, 1994, 2004
- Cúp Liên lục địa (2 lần): 1989, 1990
Tiến Minh (tổng hợp)