Ngày 20-10 vừa qua, Trưởng đoàn Thể thao Việt Nam Nguyễn Hồng Minh đã ký quyết định về việc mua thuốc cho các VĐV tham dự ASIAD 15-2006. Tuy nhiên nhiều Trưởng bộ môn, HLV các đội tuyển đều có chung ý kiến là để thực hiện đầy đủ các quy định này có thể đến ASIAD hay… sau đó mới mua được thuốc.
- Quy trình chặt chẽ
Để mua được thuốc cho các VĐV sử dụng, các HLV sẽ phải tuân thủ 5 khâu: 1/. Nêu dự trù danh mục, số lượng và kinh phí; 2/. Xin xác nhận của các Phòng, trung tâm y tế đang tập trung VĐV; 3/. Kiểm duyệt của Viện Khoa học TDTT; 4/. Trưởng đoàn thể thao ký xác nhận để Ban Giám đốc các Trung tâm huấn luyện cấp kinh phí; 5/. Bảo đảm mua thuốc đúng danh mục, đủ hoá đơn chứng từ để thanh toán theo quy định tài chính.
Với 5 khâu kiểm duyệt nêu trên, có thể thấy quy định về việc mua thuốc khá chặt chẽ, tránh được những thất thoát và kiểm soát được chủng loại thuốc, tránh mua nhầm thuốc dẫn tới dính doping ngoài ý muốn, nhưng nó cũng gây ra nhiều phiền toái nhất là theo đặc thù các môn thể thao.
- Làm gì với các VĐV đang tập huấn nước ngoài?
Trưa qua 24-10, HLV Hồ Thị Từ Tâm dẫn dắt 4 học trò môn chạy cự ly trung bình của môn điền kinh sang Trung Quốc tập huấn. Trong hành trang của đội chỉ có duy nhất Cao tụ đường - một loại thuốc giúp các VĐV hấp thụ năng lượng trực tiếp, giúp tăng cường thể lực. Tuy nhiên, một VĐV chạy cự ly trung bình cần nhiều hơn thế, nhưng đã đến ngày lên đường không thể kịp các quy trình nêu trên nên chưa biết bao giờ các VĐV như Trương Thanh Hằng, Đỗ Thị Bông, Nguyễn Đình Cương, Nguyễn Chí Đông mới nhận được các loại thuốc bổ trợ cần thiết khác.
Đó là chưa nói đến chuyện những tuyển thủ của các đội khác như: Taekwondo, nhảy cầu, thể dục, bóng bàn, cầu lông, bắn súng… đang ở nước ngoài, và phải sát ASIAD mới về nước thì sẽ ra sao? Thậm chí, ngay các VĐV đang tập huấn trong nước để hoàn thành đủ các yêu cầu nói trên cũng rất vất vả bởi qua quá nhiều khâu xét duyệt.
Gặp nhiều HLV đang chạy đôn chạy đáo để làm các thủ tục mua thuốc cho VĐV mà không biết có được duyệt theo yêu cầu hay không đã phần nào nói lên một thực tế luôn xảy ra trong thể thao Việt Nam: nước đến chân mới nhảy, cho dù hoàn toàn có thể chuẩn bị từ trước và cải tiến những thủ tục hành chính không cần thiết. Nên chăng, việc cấp phát thuốc cho các VĐV chỉ nên quy về một mối để các HLV tập trung hơn vào công việc chuyên môn là huấn luyện thay vì phải chạy bạc mặt cho việc mua thuốc. Mà đến thời điểm này mới bắt đầu mua thì có lẽ đến ASIAD hay… hậu ASIAD các tuyển thủ mới có được thuốc bổ trợ để sử dụng. Đúng là bó tay!
PHƯƠNG HOA