Bay lên từ cánh đồng

Ra đi tôi nợ cánh đồng lời tạ lỗi
Khi hạt cơm thơm dẻo còn dính ở khóe môi
Chén canh rau tập tàng còn ngọt ngào 
đầu lưỡi
Mùi bùn đất còn nghe ngai ngái
Khói đốt đồng chiều hôm ấy còn cay

Cha thường bảo đất quê luôn nghĩa tình
Đất không phụ người mà chỉ người phụ đất
“Nhà nông vất vả bội phần con ạ!”
Khi hạt gạo còn nhọc nhằn mồ hôi, nước mắt
Đất lành nhưng rồi đàn chim cũng vỗ cánh bay đi

Chiếc sừng trâu cha tôi còn treo nơi góc nhà
Để nhắc nhớ cháu con về một thời gian khó
Một thời con trâu cái cày, đồng sâu ruộng cạn
Giờ trai tráng bỏ làng lên phố

Đêm đêm cha thao thức cùng tiếng vạc sành 
nỉ non
Mẹ tôi gầy gò như cây lúa héo hon
Cố tiễn tôi qua hết những cánh đồng trơ rạ
Tiếng còi tàu vang rền làm đàn chim 
giật mình hối hả
Bay vút lên từ phía những cánh đồng
Bỏ lại khoảng trời mênh mông…

Đọc nhiều nhất

Minh họa: A.DŨNG

Củ khoai và những ổ bánh mì

Ngày xưa, thời tôi học tiểu học, từ nhà tới trường không xa mấy, chỉ qua độ mấy quãng đồng. Sáng ra khỏi nhà đi bộ tới trường, ủ trong cặp củ khoai mì luộc hoặc khoai lang nướng, vậy là đủ no tới trưa.

Mỹ thuật

Sân khấu

Vở cải lương thiếu nhi “Vương quốc nhồi bông”

Tối 9-6, Nhà hát Cải lương Trần Hữu Trang diễn phúc khảo vở cải lương thiếu nhi Vương quốc nhồi bông (tác giả: Biển Kiện Tùng Phi, chuyển thể cải lương: Hoàng Song Việt, cố vấn nghệ thuật: NSND Trần Ngọc Giàu, đạo diễn: Quỳnh Khôi).

Sách và cuộc sống