NSƯT Kim Xuân kể, nhiều lần vào vai bà mẹ trên màn ảnh, dù hết phim vẫn được không ít diễn viên gọi mình bằng mẹ và đó là niềm hạnh phúc ngọt ngào. Ngoài đời thực, chỉ có một cậu con trai duy nhất, chị tâm niệm: “Cho đến bây giờ, kiếp sau hay bất cứ khi nào tôi vẫn yêu Huy Luân như thế”.
Phóng viên: Khán giả đã quá quen thuộc với hình ảnh NSƯT Kim Xuân trong vai những bà mẹ. Lần trở lại này với Có căn nhà nằm nghe nắng mưa có gì đặc biệt?
NSƯT Kim Xuân: Mỗi kịch bản phim sẽ có những người mẹ ở những hoàn cảnh khác nhau, nhưng điểm chung là trái tim dạt dào dành cho con. Người mẹ nào cũng mong con mình sẽ trở thành người tốt. Nhưng, lại có những người mẹ trái tim mách bảo sẽ luôn phải bảo vệ con dù con mình thế nào. Tôi sẽ không phân định điều đó là đúng hay sai mà để khán giả xem phim tự có những nhận xét của riêng mình. Có một điều tôi rất tâm đắc, mình luôn có những vai diễn làm mẹ được khán giả yêu quý. Tất nhiên, sức thuyết phục của vai diễn như thế nào, khi ra rạp báo chí và khán giả sẽ biết nó đạt đến đâu.
Đóng một vai thuộc sở trường, chị có gặp khó khăn gì trong quá trình quay phim?
Ngay khi còn ở bên Mỹ, được nhà sản xuất, đạo diễn Mai Thế Hiệp gửi kịch bản sang tôi đã rất mê rồi. Tôi không nghĩ mình sẽ tham gia được vì thời gian không phù hợp. Tôi lại càng không nghĩ đoàn phim sẽ đợi mình. Đó là lý do khi trở về và nhận lời, tôi quyết định từ chối tất cả các công việc khác: đóng phim truyền hình, sitcom... mà tôi cho rằng nó sẽ khiến mình hao sức lực và thiếu tập trung cho vai diễn.
Khi vào phim, tôi đến chung cư bên quận 4, TPHCM (bối cảnh phim) từ lúc 6g sáng và có khi ở miết đến tận 2-3g sáng ngày hôm sau. Nhiều khi khán giả nghĩ ê - kip làm phim cố tình tạo tình huống, bối cảnh nhưng kỳ thực không gian nơi đây dễ thương hệt như trong phim. Tôi còn nhớ, khi chờ cảnh tiếp theo tôi có đặt chiếc ghế và nằm ngả lưng ở lầu 2 của hành lang, có khán giả chạy lại mời ăn bún bò, người khác lại mời ăn miến. Tôi không dám ăn, chỉ nói cảm ơn vì để giữ dáng và vẻ tiều tụy cho vai diễn. Chính vì được địa lợi như thế, nên mọi thứ rất phù hợp với truyện phim. Tôi biết rằng chung cư đó sẽ sớm bị phá bỏ để xây mới, nhưng vì cái tình đó nên khi bạn hỏi có khó khăn gì hay không tôi xin trả lời: Khó khăn đến mấy cũng không là gì khi mình được ở trong bối cảnh quá thuận lợi về tình cảm.
Lần đầu diễn chung với những bạn trẻ như Khắc Minh, lại vào vai mẹ con, cả hai đã làm thế nào để tạo nên chất xúc tác tự nhiên?
Tôi thích đóng chung với những bạn trẻ và trong phim này là Khắc Minh và Dương Cường. Sau những bỡ ngỡ ban đầu các bạn dần quen, gọi tôi là mẹ và cách cư xử đó khiến họ quên đi ranh giới giữa một diễn viên lớn tuổi và trẻ tuổi. Tôi nhìn thấy sự nỗ lực, cố gắng của các bạn và chúng tôi gọi nhau là một đại gia đình.
Tôi thấy mình may mắn lắm vì trước giờ hay được các bạn trẻ gọi mình là mẹ: Bình Minh, Quý Bình... Là diễn viên trong giới có khá nhiều phức tạp về cách cư xử nhưng vẫn được các bạn yêu quý, yêu thương là điều rất hạnh phúc. Cũng có thể, tôi xem các bạn giống như những đứa con của chính mình.
Đây có phải vai diễn lấy đi của chị không ít nước mắt?
Tôi đã phải cố gắng kìm chế rất nhiều. Tôi muốn khán giả thực sự cảm xúc và nỗi đau đó được lan tỏa tự nhiên.
Gần đây nhất, trên chương trình Hát cùng mẹ yêu, nhạc sĩ Đức Huy có phản đối cách dạy con của chị. Có vẻ như chị quá bảo bọc cho cậu con trai duy nhất của mình?
Với người mẹ, dù con lớn lên bao nhiêu đi nữa, chúng vẫn là bé bỏng. Do đó, người mẹ luôn muốn bảo bọc, an toàn cho con mình. Anh Đức Huy nói rằng anh không thích cách yêu con đó của các bà mẹ, vì nó không tạo điều kiện tung cánh chim bay cho con. Nhưng, nếu không như thế không phải là mẹ. Cá nhân tôi trước giờ rất yêu quý và thích những phát biểu của anh Đức Huy vì nó có chính kiến riêng. Người đàn ông thương con, thường tính theo diện rộng còn với phụ nữ, nó từ những cái nhỏ nhất. Sự an toàn của con cái với người mẹ là điều cần thiết nhất do đó cách yêu thương con của cha và mẹ không giống nhau. Cho đến bây giờ, kiếp sau hay bất cứ khi nào tôi vẫn yêu Huy Luân như thế.
Chắc hẳn chị đã rất buồn khi con trai quyết định ra ở riêng?
Buồn lắm chứ vì tôi chỉ có một đứa con trai duy nhất. Khi còn ở chung, đêm nào đi diễn về tôi cũng chờ con. Luân dĩ nhiên không muốn tôi làm vậy vì đôi khi phòng trà hát rất khuya. Cũng may nhà của Luân cũng rất gần nên ba mẹ, con cái có thể qua lại với nhau thường xuyên. Sau cái đau lòng vì phải tách con, tôi lại cảm thấy an tâm vì tính tự lập của con rất cao. Tôi nghĩ, các bậc cha mẹ Việt Nam cần tập quen dần với điều đó.
Nhiều người giờ khi nhắc đến Huy Luân luôn kèm cụm từ "con trai cô Kim Xuân". Chị có thấy chạnh lòng?
Đó là lý do anh Đức Huy nói, sau 8 năm theo nghề đây là lúc trỗi dậy của bạn ấy, chín muồi hơn, chắc chắn hơn. Tôi cũng nhận thấy, bây giờ mỗi bài hát Luân trình diễn đều nhận được sự đồng thuận rất nhiều của khán giả. Tôi mong rằng giữa thị trường nhốn nháo này Luân hãy cứ điềm đạm, chững chạc và mỗi lời hát cất lên được mọi người yêu thích.
Nếu nhìn vào hiện tại ai cũng thấy chị có sự nghiệp vững chắc, gia đình hạnh phúc và con cái thành đạt. Chị đã hoàn toàn hài lòng với cuộc sống của mình?
Tôi có rất nhiều nỗi đau và đó là của riêng gia đình tôi, không nên phơi bày tất cả ra ngoài. Tôi dám chắc, mỗi gia đình đều có những góc khuất riêng, đầy tâm tư. Xin hãy giữ cái đau cho chúng tôi để mỗi khi gặp gỡ mọi người thấy nhẹ nhàng và nhìn cá nhân tôi ở những cống hiến trong nghệ thuật.
Cảm ơn chị về những chia sẻ!
Văn Tuấn