Nâng ly nước có mặt trời bỏng rát
Nâng chén cơm có xạc xào vị cát
Nơi ấy - Trường Sa
Những người lính đảo
Đêm nhà giàn câu hát muộn ngân nga
Biển mặn hơn trong nỗi nhớ nhà
Đối mặt cùng bão tố
Khát một dòng thư
Khát ánh mắt mẹ già
Khát lời thương ngỏ
Một ngày...
Ầm ào biển đen
Tầng cao sóng dậy
Từng phút
Từng giây
Nhà giàn Phúc Nguyên, Phúc Tân nghiêng ngả
Mảnh vỡ trôi
Bức điện cuối cùng trôi...
Vang trong đêm lời chào Tổ quốc
Trường Sa ơi - sóng vọng mãi tên người!
THANH YẾN
Bài ca mùa hạ
Bờ tre tiếng cuốc vọng về
Ru chùm vải chín đỏ hoe góc vườn.
Rào rào từng trận mưa tuôn
Hả hê cây lá xanh hơn mỗi chiều
Tầng cao ngân tiếng sáo diều
Lời ve náo nức hòa theo ran trời
Đồng xa trải thảm vàng mười
Rì rào lúa hát muôn lời ban mai
Ao sau, ruộng trước trong ngoài
Râm ran họ ếch hát bài đồng ca.
NGUYỄN NGỌC KÝ
Bãi Ngự
Biển đã dừng một chiều Bãi Ngự
Lên sắp đầy sắp vỡ sắp tan
đảo nhắm chừng đêm thì sắp xuống
phía bên hòn Bỏ Áo trông ngang
Tàu chẻ sóng mắt em nhói trắng
gửi lòng xanh thầm thì, sức xuân
chỉ còn ngọn hải đăng bền bỉ
và em làm nhân chứng sao đêm
Phải nhớ bờ đảo ngồi hiền triết?
cây dừa nghiêng Bãi Ngự trăng nghiêng
ước câu thơ viết dài như gió
chấm mực trời bất tận từ em.
PHAN TRUNG THÀNH
Cỏ
Cỏ xanh tràn cả giấc mơ
Ru cho nhau biếc giữa bờ tơ non
Đêm nghiêng nghiêng quá, trăng mòn
Cỏ còn xanh lúc không còn em không?
Mai sau ôm cỏ ngập lòng
Thơ như mây trắng mênh mông đất trời
Giờ xin một khoảng nhỏ thôi
Em bình yên tựa vai ngồi bên anh…
HUỆ TRIỆU