Từ khi yêu anh, người lính biển
Em thấy Trường Sa thân thuộc như đồng làng
Cánh hải âu tựa cánh cò, cánh vạc
Bãi san hô như thảm lúa chín vàng.
Từ khi yêu anh, người lính biển
Em hiểu thêm những Nam Yết, An Bang
Những đảo nổi, đảo chìm anh canh giữ
Thơm nức lòng hương hoa bàng vuông.
Từ khi yêu anh người lính biển
Em hiểu thêm tình yêu lính thời bình
Tự bao giờ em đã thành bến cảng
Cho tàu anh neo đậu lúc bình yên.
Nguyễn Đức Cầu
Biển vẫn hát
Tôi trở về giữa gió reo, sóng vỗ
Tìm những vết chân trên cát năm nào
Bà mẹ già một đời tần tảo
Thầm lặng chờ con ruột thắt, lòng đau
Vài đứa trẻ mồ côi ngơ ngác
Khép nép bên bà nhặt những con nghêu
Biển vẫn thế ngàn năm vẫn hát
Sóng vẫn rì rào, thuyền vẫn nhổ neo
Người vợ trẻ căng buồm vượt sóng
Xót thương chồng thân xác ngoài khơi
Vì cuộc sống và tương lai lũ trẻ
Quyết gượng đứng lên chống chọi với đời
Thầm cám ơn những người con của biển
Quên khổ đau, dâng trái ngọt cho đời
Thắp nén nhang viếng người đã khuất
Và mỗi ngày thuyền ta lại ra khơi.
Nguyễn Hoàng
(Tặng những người con của biển)
Vườn tiên
Lưng trời - xanh mảnh vườn con
Chim chuyền lích chích - dẫu tròn mét vuông
Bảy mươi xuân vẫn xanh rờn
Chanh chờ cục tác, nhài thơm đợi trà
Đôi dây thiên lý la đà
Khách thơ thành yến
Chén khà đợi trăng.
Ngọc Khôi
Anh đừng lo lắng
Anh đừng lo lắng làm anh lắng lo
mỗi phút lắng lo ngàn giây lo lắng!
Làm sao lòng sông phải lìa khỏi nhánh
làm sao mưa nắng phai hết dãi dầu
làm sao buồn sao rơi hoài khuya khoắt
tắm gội hồn anh mưa nắng chở che…
Ta nhìn lên cao thấy gì vòi vọi
ta nhìn lên cao cây xanh vời vợi
tiếng từ ly gọi ấp ủ mặt sông
tiếng xao xác lòng ngân nga ngân nga.
Và em đã khóc đầy mail nhớ nhung
và em đã nhắn đầy tin ngập hồn
vội vã reply đường chiều chật cứng
anh tấp lề đường đứng ngẩn ngơ suông?
Có một dòng sông tên là nước mắt!
chảy qua ngàn đời dâu bể mong manh
có ngọn hải triều mang tên thương nhớ
lúc lặng đầy lúc ồn ã trong anh…
Phan Trung Thành