Bến sông khẩn hoang bập bùng ánh lửa
cá trui thơm rơm cơm đơm mâm riêng
thắp hương hướng Bắc khấn niệm ông bà
rượu chao chén sành sóng sánh
cánh tay đàn ông lực lưỡng nâng lên
như lời thề kiên trì phương Nam mở đất
như lời cầu nguyện mưa thuận gió hòa
Người đàn bà bên bếp lửa ngồi nhìn sông đêm
gương mặt chữ điền trong ngần ánh trăng lòng giếng
cố hương ẩn hiện trong những giọt nước mắt lung linh
như gió xuân bồi hồi níu sao trời rụng xuống
đất mới âm thầm mọc lên bao loài hoa dại
cổ tích sông Sài Gòn khởi từ những giọt nước mắt tỏa hương.