(SGGPO).- Ngày 17-4, Tòa phúc thẩm Tòa án Nhân dân Tối cao tại TPHCM đã xét xử phúc thẩm vụ án giết người vì không được yêu do Trương Minh Hải (SN 1988, ngụ huyện Đức Hòa, tỉnh Long An) thực hiện.
Theo bản án sơ thẩm, dù đã có vợ nhưng bị cáo Hải vẫn đem lòng yêu thương chị Trà Thị Thu Hương nhưng bị chị Hương từ chối lời tỏ tình của y.
Ngày 10-5-2011, Hải gọi điện thoại cho chị Hương 4 lần, chị đều cúp máy. Nghĩ rằng chị Hương đã có bạn trai, Hải tức giận và nảy sinh ý định giết chị. Khoảng 19 giờ 50 phút, Hải đến khu vực phía sau nhà chị Hương. Gặp “người trong mộng”, Hải tiếp tục bày tỏ tình cảm nhưng một lần nữa, chị Hương từ chối và bỏ vào nhà. Lúc này, Hải dùng tay ôm chị Hương và lấy dao Thái Lan đã chuẩn bị từ trước cắt mạnh vào cổ chị. Gây án xong, Hải kéo xác nạn nhân giấu dưới ao và lấy chiếc điện thoại di động của nạn nhân.
Trương Văn Lưa (SN 1970, cha Hải) biết con trai mình gây án nên khuyên con đầu thú. Khi thấy Hải do dự, vì thương con nên ông đến cơ quan công an nhận tội thay. Tuy nhiên, cơ quan điều tra xác định hung thủ thật sự trong vụ án chính là bị cáo Hải.
Tháng 11-2011, TAND tỉnh Long An xét xử sơ thẩm đã tuyên phạt bị cáo Hải mức án chung tử hình về hai tội “giết người” và “cướp tài sản”, bị cáo Lưa 2 năm tù giam về tội “không tố giác tội phạm”. Sau phiên xử, bị cáo Hải làm đơn kháng cáo kêu oan, bị cáo Lưa kháng cáo xin được giảm nhẹ hình phạt.
Tại phiên xử phúc thẩm, Hải phủ nhận hành vi phạm tội, cho rằng chính bị cáo Lưa mới là người tước đoạt sinh mạng chị Hương, trước đây bị cáo vì thương và nghe lời cha nên mới nhận tội thay. Thế nhưng lời khai này đã không được hội đồng xét xử chấp nhận. Bởi lẽ vào ngày xảy ra vụ án, bị cáo Lưa không ra khỏi nhà, còn bị cáo Hải lại vắng nhà. Việc bị cáo theo đuổi nạn nhân và không có mặt ở nhà vào thời điểm xảy ra vụ án là có thật, từ suy nghĩ đến hành động phạm tội của bị cáo đều trùng khớp. Hơn nữa, tại cơ quan điều tra, bị cáo Hải khai sau khi gây án, cha của chị Hương gọi đến số điện thoại của nạn nhân, bị cáo do mất bình tĩnh nên bấm nhầm phím trên điện thoại. Chi tiết này nếu bị cáo không khai ra thì cơ quan điều tra không biết để ghi vào hồ sơ. Tại cơ quan điều tra và tại phiên tòa sơ thẩm, bị cáo đều thành khẩn nhận tội, chỉ khi thấy bị tuyên mức án nặng nhất thì bị cáo mới hoảng sợ, phủ nhận hành vi mình đã gây ra.
Theo nhận định của hội đồng xét xử tòa án cấp phúc thẩm, tính chất của vụ án đặc biệt nghiêm trọng. Bị cáo Hải ra tay giết người, cướp tài sản với động cơ đê hèn, côn đồ, hung hăng khi đã cắt cổ và ném xác nạn nhân xuống cao. Hành vi của bị cáo gây đau thương tang tóc cho gia đình nạn nhân và gây mất trật tự trị an tại địa phương; bị cáo không ăn năn hối hận mà còn đổ lỗi cho cha.
Về phần bị cáo Lưa, mức án mà tòa án cấp sơ thẩm tuyên là đã có chiếu cố đến các tình tiết giảm nhẹ cho bị cáo, tại phiên tòa phúc thẩm bị cáo không có tình tiết giảm nhẹ nào mới. Do vậy hội đồng xét xử không chấp nhận kháng cáo của hai bị cáo, tuyên y án sơ thẩm, xử phạt bị cáo Hải mức án chung tử hình về hai tội “giết người” và “cướp tài sản”, bị cáo Lưa 2 năm tù giam về tội “không tố giác tội phạm”.
ÁI CHÂN