
Sáng 31-3, Bộ Chính trị họp mở rộng. Đây là cuộc họp lịch sử bàn về đòn chiến lược thứ ba, đòn cuối cùng của cuộc tổng tiến công và nổi dậy.

Đến thời điểm này, quân và dân ta đã tiêu diệt và làm tan rã 2 quân đoàn chủ lực của ngụy, 40% binh chủng kỹ thuật hiện đại, thu và phá hủy 40% cơ sở vật chất và hậu cần của chúng, giải phóng 12 tỉnh với gần nửa số dân của miền Nam. Âm mưu co cụm của địch bị thất bại.
Tuy vậy, địch vẫn ngoan cố lập tuyến phòng thủ từ Phan Rang trở vào. Chúng hy vọng ngăn chặn và đẩy lùi cuộc tiến công của ta, giữ thế cầm cự cho tới mùa mưa, sau đó củng cố lực lượng phản kích, tái chiếm lại những vùng đã mất.
Hội nghị nhất trí nhận định: Ta hơn hẳn địch cả về thế chiến lược lẫn lực lượng quân sự, chính trị. Dù Mỹ có tăng viện cũng không thể cứu vãn sự sụp đổ của chế độ Sài Gòn. Bộ Chính trị khẳng định quyết tâm thực hiện tổng công kích, tổng khởi nghĩa trong thời gian sớm nhất. Tốt nhất kết thúc trong tháng 4 năm 1975. Phải hành động “Thần tốc, táo bạo, bất ngờ”.
Với quyết định trên, các cánh quân của ta thần tốc đổ vào chiến trường trọng điểm. Từ hậu phương lớn miền Bắc, Quân đoàn 1 tiến vào miền Nam không kể ngày đêm. Hậu phương miền Bắc huy động tối đa sức người sức của cho trận đấu cuối cùng- tấn công đầu não quân ngụy, giải phóng Sài Gòn.
N.T.H.H. tổng hợp