Cụ bà bại liệt khóc con mù lòa

Cụ bà bại liệt khóc con mù lòa

Có một căn nhà không điện, suốt mấy chục năm hiếm khi nào có tiếng cười nói, chỉ có hai mảnh đời côi cút vá víu, nương tựa vào nhau. Đó là hoàn cảnh của cụ Nguyễn Thị Kia (90 tuổi) và con gái là Trần Thị Thiên (68 tuổi), bị mù lòa và thần kinh điên loạn, trú tại tổ 5, thôn Hưng Lộc, xã Bình Định Nam, huyện Thăng Bình, tỉnh Quảng Nam (ảnh). Trong căn nhà rách nát được chắp vá bằng những tấm phên cũ, dường như không có gì đáng giá hơn ngoài cái chum đựng gạo thời xa xưa.

Cụ Kia và con gái sống nhờ vào số tiền 180.000 đồng nhà nước trợ cấp hàng tháng. Những lúc bà Thiên tỉnh thì cụ “làm ánh sáng soi đường” cho con gái kiếm củi nấu cơm. Những lúc con điên loạn, cụ Kia chỉ biết nằm đó, mặc những giọt nước mắt chảy thành dòng. Bao nhiêu năm nay, cụ sống trong bóng tối nên đôi mắt cũng đã mờ, chưa kể những lần bà Thiên nổi cơn điên, cụ Kia vì “đói cơm” nên xỉu, bà con hàng xóm thương tình cho muỗng cháo, muỗng canh…

Bây giờ cụ Kia đã già yếu, niềm mong mỏi cuối cùng là muốn sống một ngày đủ 3 bữa ăn, đắp một cái chăn ấm trong những ngày mưa, được nhìn thấy ánh điện và được nhìn thấy con gái mình không phải cù bất cù bơ giữa chợ đời. Rất mong bạn đọc gần xa giúp đỡ để nụ cười của cụ Kia được sáng lên trong những tháng ngày cuối đời.

Mọi đóng góp xin gửi về Ban Chương trình xã hội Báo SGGP, 399 Hồng Bàng, phường 14, quận 5, TPHCM; ĐT: (08) 22111263. Hoặc chuyển qua số tài khoản Báo SGGP: 310.10000.231438 Ngân hàng Đầu tư và Phát triển Việt Nam, chi nhánh TP Hồ Chí Minh (ghi rõ nội dung chuyển gồm: tên người được giúp đỡ và ngày báo đăng tin).

Võ Thị Như Trang (Quảng Nam)

Tin cùng chuyên mục