Ma túy, mại dâm lộ thiên

“Phê” ngay bên đường
Ma túy, mại dâm lộ thiên

Bài 1: Muôn nẻo... trá hình

Một thời gian khá dài TPHCM tập trung chuyển hóa địa bàn “nóng” về ma túy, mại dâm nhưng đến nay, tệ nạn ma túy, mại dâm vẫn diễn biến phức tạp, công khai ngay chốn công cộng. PV Báo SGGP thâm nhập các điểm “nóng”.

  • Hớt tóc... “thư giãn”

Ghé làng đại học Thủ Đức, đập vào mắt chúng tôi là hàng loạt tiệm cắt tóc bình dân, thư giãn khắp các con đường từ cổng trường học đi vào xóm trọ. Ghé tiệm cắt tóc T.T, trên đường vào làng đại học chúng tôi gặp ngay lời chào mời ỡm ờ của một cô gái ăn mặc khêu gợi: “Vào ủng hộ em đi anh, mới đến lần đầu à?”. Chưa kịp dựng xe, cô nàng độp ngay: “Anh cắt tóc hay thư giãn?”. “Thư giãn thế nào?”. “Muốn biết thì vào đây em làm cho, đảm bảo anh sẽ thích”, vừa nói cô ta vừa nắm tay tôi kéo vào sau tấm màn che. “Ủa, tôi đến cắt tóc mà?”. “Ở đây tụi em không cắt tóc, chỉ gội và massage thư giãn, nếu anh thích thì vào trong này em làm cho. Chỉ một xị thôi là… sướng thoải mái. Vô trong nhé?”.

Vô sâu sau lớp rèm cũ kỹ chúng tôi nhận thấy có 3 vị khách đang nằm massage. Dù được che bằng tấm rèm nhưng cũng có thể thấy được những động tác bằng tay và miệng của cô nhân viên cùng tiếng thở dốc kèm theo tiếng cười mãn nguyện. “Anh cởi đồ ra em cũng phục vụ anh như vậy chứ nhìn qua đó làm gì?”, tiếng cô nhân viên làm tôi giật mình. Lấy cớ có việc đột xuất, tôi đi ra ngoài và không quên dúi vào tay cô tờ 100.000 đồng. Cô ríu rít cảm ơn không quên lời mời “lần sau ghé em nữa anh nha, em tên T.”.

Đến một tiệm hớt tóc, gội đầu thư giãn khác cách cổng Trường ĐH Nông lâm TPHCM không xa, được bố trí đồ đạc tuềnh toàng, có 4 cô “thợ”. Chúng tôi yêu cầu cô gái lấy ráy tai. Một cô tên Y. được gọi ra ráy tai cho tôi. Cô này vuốt nhẹ tai tôi mấy cái và ghé vào nói nhỏ: “Để em massage thư giãn cho anh nhé?”. Như một người từng trải, tôi gật đầu và hỏi giá. Chỉ chờ có thế, Y. đọc vanh vách giá từng loại: “Nếu chỉ massage bằng tay cho 100 (ngàn đồng), bằng miệng 150 ngàn, nếu tới Z luôn anh cho em 400. Nếu thích vào trong em làm cho, ủng hộ em một lần đi mà” - Y. mồi chài. “Sao hôm rồi bạn anh ra đây giá khác, anh cũng là sinh viên mà” - tôi nói. Y. không giấu giếm: “Nếu anh có thẻ sinh viên hoặc thẻ ký túc xá sẽ giảm cho anh 25%”. Tôi thoái thác thì mặt cô sa sầm, gằn giọng chửi: “Không có tiền mà cũng bày đặt đi chơi gái, đưa đây 20 ngàn tiền ráy tai rồi biến đi”. Lấy tiền xong cô vẫn không ngớt buông lời tục tĩu cùng với việc cầm tờ giấy lên vừa đốt phong long, vừa chửi…

Chỉ một đoạn đường ngắn từ ĐH Nông lâm vào trung tâm làng ĐH Quốc gia, chúng tôi ghi nhận hàng chục điểm hớt tóc gội đầu thư giãn như vậy. Đặc điểm chung của những dịch vụ này là diện tích nhỏ hẹp nhưng luôn có đội ngũ nhân viên ăn mặc “mát mẻ” ngồi trước cửa mời chào khách, giá từ 100 - 120 ngàn đồng/suất massage thư giãn, chủ - thợ mỗi người một nửa. Nếu khách có nhu cầu tới… Z thì ghé các nhà nghỉ gần đó với giá từ 300 - 400 ngàn đồng.

  • Cà phê... không đèn

Sau một thời gian dài bị dư luận phản ánh, những tưởng các quán cà phê tình nhân khu vực Thanh Đa (Bình Thạnh) đã lành mạnh sáng sủa hơn, nhưng không phải thế. Quán cà phê Đ.G. được tôi và anh bạn đồng nghiệp chọn làm điểm dừng chân đầu tiên.

Nhan nhản quán cà phê “tình nhân” trên đường Bình Quới.

Nhan nhản quán cà phê “tình nhân” trên đường Bình Quới.

Vừa thấy khách, một nhân viên trong quán nhanh chân chạy ra ghi thẻ xe và hướng dẫn khách. Chỉ một vài bóng đèn nháy lờ mờ không đủ để nhìn rõ lối đi. Mặc dù mới 19 giờ nhưng nhìn vào số lượng xe gắn máy dựng phía trước cũng có thể đoán được quán rất đông, ít nhất đã có 30 cặp. Bên trong được chia thành nhiều ô bằng những tấm bạt ni lông. Nhân viên dắt xe quay lại đon đả hướng dẫn: “Anh chị dùng gì? Đi theo em nhé!”. Sau khi đề nghị 2 chai trà xanh, anh chàng dẫn đường chỉ cho chúng tôi một cặp ghế võng đôi trong góc khuất, cùng một vòng nhang muỗi.

Trong ánh sáng mập mờ của bóng đèn nháy chúng tôi nhận thấy xung quanh mình có rất nhiều cặp đôi đang quấn lấy nhau. Đâu đó tiếng rên rỉ, tiếng lách cách của động tác mở dây lưng cùng với tiếng phản ứng yếu ớt “đừng anh, đừng mà anh…”. Cố bằng mọi cách để có một tấm hình minh họa cho bài viết nhưng cuối cùng chúng tôi đã thất bại khi ai đó vọng lại “Tắt điện thoại đi anh”.

Quyết tâm để có được một tấm hình trong quán cà phê, ngay ngày hôm sau chúng tôi chọn quán cà phê sân vườn máy lạnh C.N. ngay mặt tiền đường Bình Quới. “Anh chị uống nước gì để tụi em đưa lên cho”. “Cho 2 chai nước lọc” - cô bạn đi cùng tôi lên tiếng. Thấy cô bạn đi cùng tôi lưỡng lự nên nhân viên bán nước lên tiếng: “Anh chị cứ lên lầu có người trên đó dẫn đường”.

Chúng tôi bước lên lầu 1 và vào một căn phòng tối hơn cả quán Đ.G. Dù bảng hiệu đề là quán cà phê sân vườn nhưng thực tế chẳng có sân mà cũng chẳng có vườn. Chỉ có căn phòng tối thui, nhờ chút ánh sáng leo lét từ chiếc điện thoại của nhân viên dẫn đường chúng tôi mới nhận ra được những chiếc ghế nệm được ngả lưng vào nhau. Trong lúc đứng chờ nhân viên thắp nhang muỗi, tôi “vô tình” có điện thoại. Nhưng chưa kịp đưa lên tai để nghe thì giọng cô gái phía trước mặt lên tiếng “làm ơn tắt điện thoại giùm”. Anh nhân viên giải thích, từ khi clip nữ sinh Thanh Đa bị phát tán giờ đây các cặp tình nhân rất cảnh giác với những ánh sáng điện thoại.

Ngồi vào ghế chưa được bao lâu chúng tôi cảm nhận được tiếng hùng hục ở ghế sau lưng. Tiếng thở hổn hển kèm theo tiếng tu nước ừng ực. Chốc chốc, một cặp nam nữ ôm vai bá cổ nhau đi về rồi cặp khác lại kéo vào… lấp chỗ trống.

  • Cà phê tới... “Z”

Khác với cà phê Thanh Đa chỉ dành cho những cặp tình nhân 1 nam 1 nữ đi vào. Đối với những quán cà phê kích dục hay tới… “Z” thì chỉ cho phép khách hàng vào quán là nam. Điểm dễ nhận biết nhất khi đến các quán cà phê này là cửa khép hờ, phía trước có đặt các chậu cây cảnh ngụy trang. Loại hình cà phê này chỉ nở rộ ở khu vực vùng ven, nơi có nhiều công nhân, sinh viên, quanh bến xe hoặc các trạm tài xế xe đường dài dừng chân. Trong đó đáng kể nhất là khu vực Bình Thạnh, Bình Tân, Tân Phú, quận 8, quận 11, Hóc Môn…

Mặc dù trước đó báo chí đã đánh động nhưng khi trở lại quán cà phê N.T. trên đường Bình Long (phường Bình Hưng Hòa A, Bình Tân), vừa ngồi vào ghế chúng tôi đã được cô nhân viên nhảy lên ngồi trên người thỏ thẻ: “Em thư giãn cho anh được không?”. Tôi bảo: “Mấy hôm nay thấy báo đăng nhiều đoàn kiểm tra bắt phạt như vậy không sợ à?”. “Trời, nếu sợ thì chết đói cả nút à. Anh yên tâm đi, tụi em có người cảnh giới hết rồi”. Không cần quan tâm đến sự có mặt của chúng tôi, các nhân viên bàn bên cạnh vẫn thực hiện các động tác kích dục cho khách.

Lấy lý do sợ đoàn kiểm tra bắt, chúng tôi trả tiền 2 ly nước 60.000 đồng và tiếp tục vòng sang hương lộ 2 ghé vào quán cà phê không tên ở số 571. Cánh cửa khép hờ nhưng khi chúng tôi dừng xe trước cửa thì có ngay một thanh niên chạy ra dắt xe vào con hẻm bên cạnh và nhanh chóng khép cửa lại. “Mấy bữa nay đoàn kiểm tra quần dữ quá nên tụi em phải cảnh giác. Anh vào trong đi, em massage thư giãn cho. Tụi em phải giữ mối, anh yên tâm đi, hôm nay em chỉ lấy một trăm (ngàn) thôi”, cô nhân viên chèo kéo. Đi sâu vào trong chúng tôi chứng kiến 3 nhân viên đang dùng tay kích dục cho khách trong tình trạng dường như khỏa thân.

Chỉ một khu vực hẹp có bán kính vài kilômét tính từ Ngã tư Bốn xã, chúng tôi nhẩm đếm được ít nhất 30 quán cà phê kích dục như vậy. Mặc dù dư luận công kích, chính quyền địa phương can thiệp nhưng tất cả chỉ như “bắt cóc bỏ đĩa”, vì dẹp hôm trước thì ngay lập tức hôm sau quán đổi tên khác và vẫn tiếp tục kinh doanh. Để cạnh tranh, nhiều quán còn lôi kéo khách bằng tiếp viên trẻ đẹp, sẵn sàng tới “Z” nếu khách có nhu cầu.

NHÓM PVCT


Bài 2: Hút chích công khai, bán mua nhộn nhịp

Hàng ngày, người dân vẫn gai người chứng kiến cảnh mua bán, hút chích ma túy công khai ở rất nhiều nơi trên địa bàn TPHCM. Tệ nạn này không chỉ nhức nhối ở những khu vực đã có “thương hiệu”, nơi sau nhiều năm TP đấu tranh chuyển hóa địa bàn nhưng vẫn chưa làm sạch được, mà còn phát lộ nhiều điểm “nóng” mới.

Một nhóm người tụ tập sử dụng heroin trước siêu thị điện máy Chợ Lớn (đường Cách Mạng Tháng Tám, quận 3, TPHCM).

Một nhóm người tụ tập sử dụng heroin trước siêu thị điện máy Chợ Lớn (đường Cách Mạng Tháng Tám, quận 3, TPHCM).

“Phê” ngay bên đường

6 giờ sáng ngày 28 - 4, bên dưới lối xuống giữa cầu Chà Và và đường Võ Văn Kiệt (quận 5, TPHCM), hai thanh niên đi đôi dép tông lẹt quẹt đứng bên chiếc xe Dream màu mận chín mang biển số 52U3 15... Một người cởi trần, áo sơ mi vắt vai, quần tây ống thấp ống cao, cắm thẳng ống tiêm vào ven cánh tay trái. Trong lúc đó, thanh niên còn lại chộp lấy nắp chai nhựa màu trắng, rồi lôi trong người ra bịch nước cất và một gói heroin nhỏ bọc trong giấy bạc chuẩn bị tự chích ma túy cho mình.

Bên kia kênh Tàu Hủ, ở lối lên xuống cho người đi bộ giữa đường Bình Đông và cầu Chà Và (phía quận 8), một cậu choai choai đứng dạng chân, tay phải nắm lấy thành lối lên xuống, gồng lên lấy ven và thản nhiên chích… rất oai trước mặt hàng trăm lượt người qua lại trên cầu!

Cách đó không xa, gầm cầu Nguyễn Tri Phương (quận 5), một thanh niên gầy nhom khác ngồi luôn trên xe máy, sau những cái lắc lắc loạn xạ, anh ta khom người, chọc thẳng mũi kim vào cổ tay mình.

Tương tự, ở lối lên xuống dành cho người đi bộ của cầu Nguyễn Văn Cừ và đường Võ Văn Kiệt, 4 thanh niên (3 nam, 1 nữ) ngồi chồm hổm như đang trò chuyện. Những gương mặt đờ đẫn dính trên thân hình gầy gòm, hai bên cánh tay hằn lên những đường gân xám ngoét với nhiều vết chích đã bầm đen. Vừa rủ rỉ nhỏ to, họ vừa luân phiên “tự phê” một lượt.

Không chỉ ở khu vực giáp vùng ven, những chỗ kín đáo, ngay cả các quận trung tâm như quận 3, quận 10, tình trạng chích ma túy cũng diễn ra công khai. Khu vực vỉa hè trước Siêu thị điện máy Chợ Lớn nằm trên đường Cách Mạng Tháng Tám (thuộc phường 11, quận 3), có lúc tập trung cả 7 người nghiện vừa nam vừa nữ, đứng, ngồi vô tư chích trước lúc siêu thị mở cửa.

Đối diện, trước công viên văn hóa Lê Thị Riêng (phường 15, quận 10), các đối tượng hút chích và mua bán thường tập trung gần khu vực nhà chờ xe buýt và góc đèn đỏ Cách Mạng Tháng Tám – Trường Sơn.

Khu vực An Sương (quận 12 và huyện Hóc Môn), một số người còn ngồi sụp xuống núp sau các lùm cây cảnh dưới chân cầu. Gần đó, bờ tường đối diện bến xe An Sương, xi lanh, mũi kim tiêm được cài cắm cẩn thận thành từng chùm, xòe ra như hoa nở!

Nhộn nhịp kẻ bán người mua

Khu vực cầu vượt An Sương, 17 giờ 10 ngày 5-5, trước một căn nhà trên Quốc lộ 1A, ấp Đông Lân, xã Bà Điểm, huyện Hóc Môn, 3 thanh niên đi dép lê, ngồi ven đường như những hành khách đợi xe dù. Bỗng một người mặc quần tây đen, áo thun sọc ngang trắng xám đi xe máy trờ tới hỏi đường. Trong 3 thanh niên, một mặc quần tây xám, áo thun đứng dậy, bước tới “chỉ đường”. Sau phút chỉ trỏ tới lui, thanh niên vờ quờ tay vào vị khách rồi nhận tiền và trở về chỗ cũ ngồi, còn người khách nhét vội gói hàng bé như hạt ngô vào túi rồi phóng vụt đi.

Xa chừng 10m, một thanh niên quần lửng, áo thun trắng ngồi vắt vẻo trên xe máy như một xe ôm. Chỉ khác, anh ta không ngồi yên mà chốc chốc lại đi vòng quanh xe hoặc đi tới đi lui. Một người trung niên bước tới, nói gọn lỏn “cho cục 120” rồi đưa tiền và bước đi. Lát sau, người trung niên trên đã ngồi thụp xuống giữa một lùm cây cảnh và bờ tường cầu vượt, lần tìm dưới gốc cây lấy ra một ống hút bằng nhựa chứa hàng trắng và sử dụng luôn tại chỗ.

Cả “chợ” đang buôn bán nhộn nhịp chợt khựng lại khi nghe tiếng một thanh niên mang dép lê, quần tây, áo sơ mi kẻ ô đứng dưới gầm cầu gằn giọng: “Có cái gì đâu? Có gì mà có”. Sau khi móc bóp, lột túi quần, túi áo cho Đội xe ôm tự quản phòng chống tội phạm (phường Trung Mỹ Tây, quận 12) kiểm tra, không thấy gì, người thanh niên hậm hực rồ ga bỏ đi. 15 phút sau, chúng tôi bắt gặp thanh niên trên thẩn thơ đi lại góc đường Trường Chinh – Quốc lộ 1A (đoạn thuộc phường Tân Thới Nhất, quận 12) cúi người tìm kiếm hàng đã vứt đi, phi tang lúc bị khám trước đó.

Chỉ riêng tại “chợ” ma túy An Sương, chúng tôi nhẩm tính có khoảng 30 đối tượng nghi vấn mua bán ma túy hàng ngày, hoạt động bất kể ngày đêm. Đây cũng là địa chỉ quen thuộc với các đối tượng mua bán, tàng trữ và sử dụng trái phép chất ma túy khắp các tỉnh thành trong cả nước.

Dẫn chúng tôi chạy dọc tuyến Nguyễn Duy (phường 12, quận 8), một cán bộ hưu trí bỏ nhỏ: cứ năm nhà ven kênh ở đây thì có tới ba nhà buôn bán ma túy. Sôi động nhất khu vực này là đầu cầu sắt Hiệp Ân (nối phường 12 và phường 10) và hẻm 690, hẻm 843 và hẻm 904 Nguyễn Duy (đoạn gầm cầu Nhị Thiên Đường) - tập trung khoảng 60 đối tượng có biểu hiện mua bán ma túy.

Hẻm 601 Cách Mạng Tháng Tám (phường 15, quận 10) được ví như cái “rốn ma túy” của quận 10 nói riêng và TP nói chung. Nơi đây đã xây dựng được “thương hiệu” cho mình khi hiện hẻm vẫn còn khoảng 20 đối tượng (trong 10 hộ gia đình) bán ma túy có truyền thống và dày dạn kinh nghiệm đối phó với các cơ quan chức năng.

Theo tìm hiểu của chúng tôi, các đối tượng này đều thuộc gia đình có truyền thống buôn bán ma túy như nhà bà S., U.C..., bản thân, có người đi tù 9-10 năm vì mua bán ma túy, thi hành án xong, về lại tiếp tục đường cũ. Sở dĩ những người này đến nay “vẫn yên ổn”, bởi họ thường cố thủ trong nhà, không bao giờ xuất hiện kèm với “hàng”. Ma túy thường được phân lại cho các mối bán lẻ khác, qua nhiều công đoạn mới tới tay người mua. Đồng thời, còn cho tay chân theo dõi ngược lại lực lượng công an và các lực lượng khác của phường, quận. Tại đây, một số người bán hàng rong đã trở thành những “ra đa”, đóng vai trò cảnh giới. Chỉ cần thấy động, họ treo một chiếc áo mưa màu đỏ lên là tất cả những người có hoạt động liên quan tới ma túy ở bên trong hẻm “ngủ”.

Theo thống kê của Chi cục Phòng chống tệ nạn xã hội TPHCM, hiện còn 58 tụ điểm, điểm “nóng” về ma túy trên địa bàn TP. Đó là: Công viên 23-9 (quận 1), khu vực ga Sài Gòn (quận 3), hẻm 300-326 và hẻm 159 Đoàn Văn Bơ (quận 4), tuyến đường Trần Văn Kiểu, Công viên Phú Lâm (quận 6), Công viên Lê Thị Riêng, hẻm 601 Cách Mạng Tháng Tám (phường 15, quận 10), khu vực cầu Tham Lương (quận Tân Phú), phường 12, phường 14 (quận 8), khu vực An Sương (quận 12, huyện Hóc Môn)...

H.Nhung – Đ.Loan

Tin cùng chuyên mục