
Chiều 6-5, Ngân hàng Phát triển châu Á (ADB) công bố báo cáo “Chính sách Phát triển châu Á 2025: Khai thác chuyển đổi số vì lợi ích tốt đẹp”.
Bản báo cáo cho thấy, số hóa có thể là một công cụ mạnh mẽ giúp giảm bất bình đẳng kinh tế dai dẳng ở châu Á - Thái Bình Dương, nhưng để khai thác tiềm năng to lớn này, các chính phủ cần thu hẹp "khoảng cách số", bao gồm cả cơ sở hạ tầng, khả năng tiếp cận và kỹ năng.
Mặc dù châu Á - Thái Bình Dương đang phát triển đã vượt lên các khu vực khác về phát triển kỹ thuật số trong những thập niên gần đây, song lợi ích mang lại từ tiến bộ này chưa được chia đều. Trên toàn khu vực, tỷ lệ người dùng internet tại thành thị cao hơn 13 điểm phần trăm so với tại nông thôn. Tốc độ tải xuống internet di động tại các khu vực thành thị cũng nhanh hơn 38% so với ở khu vực nông thôn.
Đồng thời, bất chấp mức tăng trưởng và phát triển nhanh chóng, bất bình đẳng kinh tế vẫn dai dẳng trong khu vực. Năm 2022, hệ số GINI trung bình - thước đo bất bình đẳng trong nước của châu Á đang phát triển đã cao hơn tới 6% so với năm 1990. Tính đến năm ngoái, 18,9% dân số của khu vực này là người nghèo, tức là sống dưới mức 3,65 USD mỗi ngày.
Các tác giả báo cáo của ADB khuyến nghị, số hóa có thể làm giảm bất bình đẳng bằng cách tăng cường khả năng tiếp cận những dịch vụ cơ bản như tài chính cá nhân và giáo dục, hoặc giúp các chủ doanh nghiệp nhỏ vượt qua những rào cản về nguồn tài chính hoặc thiết lập mạng lưới kinh doanh.
Chuyển đổi số cũng có thể giúp đẩy nhanh quá trình chuyển dịch sang phát triển carbon thấp và giúp các cộng đồng trong khu vực có khả năng chống chịu tốt hơn trước thời tiết cực đoan và thiên tai, chẳng hạn thông qua việc hỗ trợ lập mô hình và phân tích để cải thiện quản lý rủi ro thiên tai và dự báo các mô hình khí hậu để tìm ra những giải pháp hữu hiệu (như cây trồng có khả năng chống chịu biến đổi khí hậu).
Báo cáo khuyến nghị các chính phủ ở châu Á - Thái Bình Dương đang phát triển nên áp dụng những chiến lược kỹ thuật số quốc gia tích hợp các mục tiêu bao trùm và bền vững, đồng thời ban hành các chính sách phù hợp với địa phương để thúc đẩy những mục tiêu này. Các chính phủ cũng nên hợp tác với khu vực tư nhân, các tổ chức xã hội dân sự và cộng đồng địa phương và quốc tế.